VẦNG TRĂNG KHUYẾT

Trăng trên trời thường khuyết,
Chỉ mấy đêm trăng tròn.
Đã muôn đời vẫn vậy,
Trăng sáng với nước non.
Ngàn xưa, những đêm đen,
Ánh trăng thay ánh đèn.
Triệu năm rồi vẫn sáng,
Cùng với người đêm đêm.
Người bây giờ đã quen,
Ánh điện đèn rực rỡ.
Liệu mấy ai còn nhớ,
Vầng trăng non cuối trời?
Trăng muốn hỏi loài người?
Người mấy ai toàn vẹn.
Lại cứ đòi ước hẹn,
Vào những đêm trăng tròn?
Có những vầng trăng non,
Do mặt trời
soi rọi.
Mặt trăng
cao vời vợi,
Vẫn là quả
cầu tròn.
Trăng gắn bó sắt son,
Quay vòng quanh trái đất.
Triệu năm
sau xa lắc,
Vẫn cùng
trái đất quay...
29/12/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét