Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

              CHUYỆN TÌNH VUA NHẬT

        Chuyện tình xưa của Nhật Hoàng,
Khi nhà vua gặp một nàng rất xinh.
        Ở sân quần vợt thường tình,
Vua tin đã gặp người mình thương yêu.
        Mối tình thơ mộng bao nhiêu,
Là vua cũng phải gặp nhiều khó khăn.
       Vì nàng là một thường dân,
Triều đình ngăn cấm xuất thân bình thường.
       Nhà vua nêu một tấm gương,
Vượt qua luật lệ, kỷ cương ngàn đời.
       Thành thiên tình sử tuyệt vời,
Quyết tâm vua lấy được người mình yêu.
       Phù Tang thay đổi rất nhiều,
Nhà vua, hoàng hậu vẫn triều đình riêng.

                    1/3/2017 

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

          NGHỀ CAO QUÝ

Có một nghề cao quý trên đời,
Là nghề y trị bệnh cứu người.
Người bác sĩ xua đi bệnh tật,
Để những môi ai nở nụ cười.
Bác dạy: “Lương y như từ mẫu”,
Nhiều tấm gương đạo đức sáng ngời.
Riêng ngành y ngang tầm thế giới,
Đã có nhiều thành tựu tuyệt vời.
                  28/2/2017


              CHỊ, EM

        Mấy ai biết chị Tô Hà,
Có cô em gái tên là Minh Hương.
       Hai người xinh đẹp, dễ thương,
Tài năng, hương sắc đôi đường vẹn hai.
       Cụ Nguyễn Du với thiên tài,
Trăm năm sau dễ có ai như Kiều?
       Đời thường thực được bao nhiêu?
Người tài như vậy gặp nhiều trong thơ.
       Còn chị em ruột Hương, Hà,
Đang cùng sống với chúng ta trên đời.
       Báo Tri Ân có hai người,
Chọn bài, in báo những lời thơ hay.
       Được lên báo mạng hàng ngày.
Tri Ân nhờ có bàn tay hai người.

                          27/2/2017  

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

                NHÀ SÀN

         Nhà sàn người Thái Sơn La,
Kiểu nhà tryền thống trải qua ngàn đời.
        Nhà sàn thường ở lưng đồi,
Nhìn ra được bốn phương trời mênh mông.
        Sàn nhà lát bởi tre bương,
Mái che mưa, nắng lợp thường bằng tranh.
        Mu rùa hồi uốn vòng quanh,
Vách đan bằng lứa, tạo thành tường bao.
        Tang Chan, tang Quản hai đầu*,
Để cho trai, gái gọi nhau lên nhà.
        Gian nhà lẻ: bảy, năm, ba,
Nhỏ, to tùy thuộc người ta giàu, nghèo.
       Cầu thang chín bậc tình yêu**,
Hoặc là bảy bậc cũng nhiều nhớ thương.
       Ngày nay ở khắp bản, mường,
Mái nhà tôn, ngói, không còn mái tranh.
       Nhà xưa còn ở sử xanh,
Còn như ở khắp thị, thành nhà xây.
        Nước mình tiến bộ từng ngày,
Ở vùng người Thái đổi thay đã nhiều.
        Không còn áo Cóm, khăn Piêu***,
Những cô gái Thái yêu kiều, đẹp xinh.
       Áo, quần như kiểu người Kinh,
Cũng như khắp đất nước mình đi lên.
       Cũng là qui luật tự nhiên,
Nhà sàn nay thật khó tìm người ơi!
                         26/1/2017
* Tang chan, tang quản: Hai đầu nhà người Thái,
    Dành riêng cho con trai hoặc con gái đi.
** Chín bậc tình yêu: Lời bài hát của nhạc sĩ An Thuyên.

*** Áo cóm khăn Piêu: Trabg phục của phụ nữ Thái trước đây.  
               ĐẢO PHÚ QUỐC

        Về thăm đảo Ngọc đẹp xinh,
Nằm trong vùng biển thanh bình phương Nam.
        Đến đây như tới thiên đàng,
Nơi còn những bãi cát vàng hoang sơ.
        Rừng nguyên sinh đẹp như mơ,
Êm đềm sóng biếc vỗ bờ trong xanh.
        Biển khơi khí hậu trong lành,
Suối Tranh như một bức tranh trong rừng.
       Nước trong, trong đến lạ lùng,
Như mời du khách vẫy vùng, lội bơi.
       Hòn Thơm nằm giữa trùng khơi,
San hô muôn sắc nắng trời thêm tươi.
       Theo từng đàn cá lượn bơi,
Khách du lặn biển bao người đam mê.
       Ở đây có những làng nghề,
Từ trăm năm trước truyền về ngày nay.
       Nước mắm Phú Quốc đóng chai,
Ngon, thơm đã vượt ra ngoài biên cương.
       Rượu sim mùi vị lạ thường,
Hương thơm như mãi vấn vương hồn người.
       Phú Quốc đang đổi thay rồi,        
Bao nhiêu khách sạn lưng trời mọc lên.
       Nhiều khu nghỉ dưỡng tự nhiên,
Như mời gọi khách trăm miền về thăm.
       Ai về Phú Quốc ngày xuân,
Đến đình Dinh Cậu cầu an cho đời.
       Nay Phú Quốc đẹp tuyệt vời,
Như viên ngọc quý giữa trời phương nam.
                              26/2/2017

        

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

                TU

 Ở đời nhiều người muốn đi tu,
Thoát chốn trần ai bụi tung mù.
Tụng kinh, gõ mõ nơi cửa Phật,
Áo vải, cơm chay sống trong chùa.
Kiếp người trầm luân là bể khổ,
Muốn lên Tiên giới sướng ngàn thu.
Có phải trên trời miền cực lạc,
Mà bao đời ai cũng ước mơ?
                  25/2/2017




Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

              NGƯỜI VÀ CHÓ

          Từ khi mới có loài người,
Chó là giống vật được nuôi trong nhà.
         Trải qua mấy vạn năm qua,
Chó là con vật người ta cưng chiều.
        Có nhiều giống chó đáng yêu,
Những loài chó cảnh mỹ miều, đẹp xinh.
       Chó là loài vật chung tình,
Sẵn sàng cứu chủ, hy sinh cuộc đời.
       Có gương cảm động bao người,
Chó ôm mộ chủ để rồi chết theo.
       Chó không chê chủ đói nghèo,
Cho gì ăn nấy chẳng kêu nửa lời.
       Bay vào vũ trụ xa xôi,
Chó còn bay trước, từ thời Liên Xô.
       Xa xưa chó được tôn thờ,
Ở trong miếu mạo, đền, chùa khắp nơi.
       Chó lập công với con người,
Đuổi theo tội phạm, theo hơi đến cùng.
       Lập lên được những chiến công,
Chó được trao tặng huân chương như người.
       Bọn buôn hàng giấu thật tài,
Chó làm nghiệp vụ là lôi ra liền.
       Chó canh giữ đất vùng biên,
Chó kéo xe ở những miền tuyết băng.
       Giữ nhà chó rất hiên ngang,
Gầm gừ, đứng thẳng, sẵn sang tấn công.
       Người mù có chó dẫn đường,
Chó làm bầu bạn, yêu thương hàng ngày.
       Chó săn lùng sục rừng cây,
Cùng người đuổi bắt cáo, cầy, hươu, nai.
       Chó Ngao to lớn rất oai,
Còn con chó Nhật là loài nhỏ, xinh.
       Chó là giống vật thông minh,
Con người lại chẳng chung tình chó ơi!
       Cứ đem chó thịt làm mồi,
“Cầy tơ bảy món” là ngồi lai rai.
       Chó nào có phản bội ai!
Điều này khác hẳn loài người chúng ta.
       Chỉ vì phú quý, vinh hoa,
Lừa thầy, phản bạn nghĩ ra hại đời.
       Nghĩ mà đau xót ai ơi,
So với giống chó có người kém xa.
       Vậy nên đời sống chúng ta,
Cứ la “Đồ chó”, nghĩ mà thật sai.
                     25/6/2016

       
               UỐNG TRÀ

Mấy cụ bên nhau thưởng thức trà,
Đưa chén lên môi, nhấp ngâm nga.
Trà ngon, hương tỏa thơm, vị đậm,
Kết tinh từ trời đất giao hòa.
Uống trà có lợi cho sức khỏe,
Thêm thắm tình bằng hữu gần, xa.
Có ấm trà ngon, ngồi thưởng ngoạn.
Cũng là niềm vui lúc tuổi già.

                     24/2/2017

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

EM TÔI
Em là cô gái bình thường,
Tóc xanh uốn nhẹ, mắt gương sáng ngời.
Xinh xinh môi nở nụ cười,
Em như một đóa hoa tươi bốn mùa.
Mặt em càng ngắm, càng ưa.
Bao chàng trai trẻ say sưa, mất hồn.
Em tôi giản dị,bình thường.
Mà sao ai cũng phải lòng em thôi!
Em là mơ của bao người,
Hỏi em đã định hướng đời về đâu?
Thương ai mang một kiếp nghèo,
Mà sao lại mắc bùa yêu của người?
Tôi đi xa tít chân trời,
Tình em tôi giữ suốt đời không quên.
Yêu nhau ai chẳng hờn ghen!
Sao tôi mãi chịu bạc đen giữa đời?
Khổ đau vò nát tim tôi!
Mà sao em vẫn nói cười như không?
11/1991


                ĐẤT MŨI

         Về thăm Đất Mũi, Cà Mau,
Đất hình dáng mũi con tàu vươn khơi.
         Mênh mông biển đến chân trời,
Bao la rừng đước xa vời chân mây.
         Biển Đông rồi cả biển Tây,
Quanh năm Đất Mũi đêm ngày sóng xô.
         Ba bên biển biếc nhấp nhô,
Cần cù Đất Mũi vươn bờ xa khơi.
         Một năm mấy chục mét thôi,
Ngàn năm thành dải đất bồi tươi xanh.
        Là vùng rừng đước U Minh,
Quê hương tươi đẹp thanh bình phương nam.
        Đây vùng biển bạc, rừng vàng,
Chỉ nơi đây đất ngày càng sinh sôi.
        Ước mong đất lấn biển khơi,
Rừng xanh, đồng ruộng đẹp trời Việt Nam.

                      23/2/2017

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2017

                    QUÊ VỢ

       Về thăm quê vợ Bình Xuyên,
Vùng quê trù phú của miền Bình Giang.
       Đi đâu cũng gặp xóm làng.
Đồng xanh bát ngát, mênh mang cánh cò.
       Bỗng nghe vọng tiếng ầu ơ,
Chao nghiêng cánh võng, tuổi thơ bồng bềnh.
        Lại ngồi dưới bóng tre xanh.
Như ai đang đợi trong tranh cảnh làng.
        Chiêm, mùa biển lúa chín vàng.
Làng quê như đảo, mơ màng nổi lên.
        Ô tô như những con thuyền,
Lững lờ trôi đến những miền xa xôi.
        Nhà cao tôn mới đỏ tươi,
Thành những dãy phố giữa trời Bình Xuyên.
        Bao cô gái trẻ tươi duyên,
Vào ca nhà máy ở bên cạnh đường.
        Đàn em hớn hở đến trường,
Để mai đi khắp bốn phương xây đời.
        Ở đây lưu luyến tình người,
Gặp ai cũng rạng nụ cười tin yêu.
        Đồng quê bay bổng cánh diều.
Bình yên mảnh khói lam chiều xóm quê.

        Đi trong làng lớn Bình Đê.
Đến nay làng đã phân chia bốn làng.
        Nhà xây san sát, khang trang.
Làng nào nay cũng đàng hoàng, đẹp tươi
        Quê hương nhờ sức con người,
Bình Xuyên vươn tới xây đời ấm no.  
                      15/3/2016

         
                   BỆNH GIÀ

         Thông thường khi đã về già,
Bệnh lười đến khiến người ta chây ì.
         Đã lười chẳng muốn nghĩ suy,
Bao nhiêu kiến thức quên đi mất rồi.
         Muốn làm thơ để tặng đời,
Tìm câu, chọn ý, nghĩ lời chẳng ra.
         Lại đành tặc lưỡi bỏ qua,
Nghĩ làm chi chuyện gần xa mệt người.
         Già rồi thôi chỉ muốn ngồi
Chuyện gì cũng mặc kệ đời ngại đi.  
        Lại còn suy nghĩ, so bì,
Đời này thôi có còn gì mà mong.
        Trăm năm duyên phận đèo bòng,
Nghĩ rằng mình đã trả xong nợ đời.
        Đã khi gần đất xa trời,
Đời này thôi thế thì thôi còn gì!
        Mắt nhìn ngày một mờ đi,
Dần dần tối hẳn như khi tắt đèn.
       Già rồi mắc bệnh hay quên,
Ngơ ngơ, chẳng nhớ mình nên làm gì?
       Chân, tay đau nặng như chì,
Khớp xương lưng, cổ nhiều khi rã rời.
       Sống như tồn tại trên đời,
Đôi khi lại muốn về trời cho nhanh!!!

                         21/2/2017

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2017

NÀNG TÔ THỊ
        Ai về thăm xứ Lạng Sơn.
Xem nàng Tô Thị bồng con bên đường.
       Đợi chờ mấy triệu năm trường.
Mà nàng vẫn đứng ngóng trông chồng về!
     Trăm năm tình nghĩa phu thê.
Vĩnh hằng nàng giữ lời thề sắt son.
                          19/2/2016
             CON TÔM

         Con tôm nuôi ở ao nhà,
Nay thời hội nhập bán ra thị trường.
        Mang về tiền của, bạc, vàng,
Đã mang thương hiệu Việt Nam anh hùng.
        Đích thân thủ tướng chủ trương,
Đưa hàng xuất khẩu con tôm lên đầu.
        Tính chừng bảy, tám năm sau,
Nuôi tôm phát triển làm giàu đi lên.
        Thu ba mươi tỷ Mỹ kim,
Quyết tâm thực hiện, niềm tin, tự hào.
        Nước mình nhiều lắm hồ, ao,
Sông sâu, biển rộng dồi dào cá, tôm.
        Người dân chăm chỉ nuôi, trồng,
Này là chính sách khuyến nông, làm giàu.
        Thành trung tâm của toàn cầu,
Có tôm xuất khẩu hàng đầu: Việt Nam.
                            19/8/2017 

        

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

         Đám cưới quê

Đã lâu mới dự đám cưới quê,
Dựng rạp, làm cơm việc bộn bề.
Tiếng nhạc, lời ca vang inh ỏi,
Ca sĩ đồng quê hát say mê.
Cỗ bày la liệt, người hoan hỉ.
Vừa được ăn vừa gói mang về.
Mình về quê, cái gì cũng lạ,
Như lạc vào phong tục thôn quê.
20-11- 2016
?
                   HỌC

        Nghĩ về việc học của ta,
Đó là công việc diễn ra cả đời.
       Khi vừa sinh được làm người,
Đã ngay phải học quen hơi mẹ hiền.
       Theo ngày, theo tháng lớn lên,
Cũng theo qui luật tự nhiên ở đời.
       Học ăn, học lẫy, học cười,
Học bò, học nói, học ngồi, đứng lên.
       Được cha, được mẹ động viên,
Bé đi những bước đầu tiên vào đời.   
       Khi lên hai đủ tuổi rồi,
Đến trường mẫu giáo – quãng đời học sinh.
       Nếu ta học đủ chương trình,
Mười năm năm chẵn đời mình phải qua.
       Nếu vào đại học, xa nhà,
Ít thì cũng phải mất ba năm trời.
       Tính ra trong cuộc đời người,
Thời gian đi học riêng thôi quá dài.
       Ngoài đời còn lắm người tài,
Cũng nên học hỏi những ai hơn mình.
       Cũng nhờ khoa học tài tình,
Làm cho thế giới văn minh mạnh giàu.
       Đời người việc học dài lâu,
“ Học nữa, học mãi…” có đâu điểm dừng.
       Đến khi bạc tóc, còng lưng,
Mà còn bao việc chưa từng học qua.
       Loài người tri thức bao la,
Những điều ta biết quá là nhỏ nhoi.
       Học hành là việc cả đời,
Tìm đâu ra được một người toàn năng?
                         18/2/2017











Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

              FANXIPAN

        Ai từng lên đỉnh Fanxipan,
Đỉnh non cao nhất dãy Hoàng Liên Sơn.
        Là mái nhà của Đông Dương,
Quanh năm mây phủ, mờ sương ngàn đời.
        Núi cao vươn tới lưng trời,
Giấc mơ chinh phục bao người muốn leo.
        Ngày nay đã có cáp treo,
Khách du không phải cố trèo dốc cao.
        Trên cao ai cũng tự hào,
Mênh mông rừng, núi xiết bao diệu kỳ.
        Núi rừng vẫy gọi người đi,
Cảnh miền Tây Bắc mê li lòng người.
       Fanxipan giữa mây trời,
Vẫn là cảnh đẹp tuyệt vời như tranh.

                     16/2/2017 
        BÉ ĐI MẪU GIÁO

         Khi còn bé tí ở nhà,
Mẹ cha, cô chú, ông bà yêu thương.
        Ngây thơ, vui vẻ, trắng trong,
Lên hai, bé được đến trường mầm non.
        Các cô thương bé như con,
Ngày, ngày chăm sóc trong vòng tay êm.
        Câu chào hỏi, học đầu tiên,
Học múa, học hát hồn nhiên, vui cười.
        Còn được học các trò chơi,
Học tập thể dục cho người khỏe ra.
        Thi đua học tập, hát ca,
Vệ sinh, khỏe mạnh được là bé ngoan.

                    11/1/2017  
                         ƯỚC

         Cứ vào phêi – búc (facebook) luôn luôn,  
Gặp nhiều bạn gái lòng buồn vẩn vơ.
         Ước gì về lại ngày xưa,
Mình còn trai tráng, lại vừa phòng không.
         Tha hồ tán chuyện lông bông,
Cần thì mang cả núi sông thề bồi.
         Tiếc rằng chẳng chống được trời,
Mình nay thành lão già rồi, khổ thay.
         Lại mong như bác Trần Say,
Thấy râu, tóc bạc biết ngay đã già.
        Mình thì dù xấu như ma,
Trên phêi(facebook) nhìn ảnh thoáng qua cũng giòn.
        Có thơ nâng cánh tâm hồn,
Cứ là mơ hão, mình còn trẻ lâu.
        Thôi đành chờ đến kiếp sau,
Ai cùng mơ mộng tìm nhau cùng về.
                        27/10/2016


                NGHỀ NÔNG

          Ngày nay về các làng quê,
Mấy ai chăm chỉ theo nghề canh nông.
          Cả năm cày cấy trên đồng,
Một năm ba vụ gieo trồng bón chăm.
          Làm nhiều mà chẳng đủ ăn,
Nuôi con đi học, khó khăn trăm bề.
         Nhiều nơi đồng ruộng bỏ bê,
Người ta cố chạy làm thuê xứ người.
        Người may năm, sáu năm trời,
Kiếm đôi, ba tỷ là đời đổi thay.
        Có tiền buôn bán đông, tây,
Phá ngôi nhà cũ để xây cao tầng.
        Mua ô tô xịn đàng hoàng,
Có tiền mua sắm, sẵn sàng ăn chơi.
        Ai làm nông nghiệp cả đời,
Dù đầu bạc trắng thì thôi vẫn nghèo.
        Nhà vài sào ruộng là nhiều,
Năm thu vài triệu ăn tiêu thế nào?
       Còn tiền phân, giống… giá cao,
Trừ xong còn lại là bao hỡi trời?
        Nghề nông dù đã ngàn đời,
Không tiền thì cũng đành thôi… bỏ nghề.
       Tìm ra thành phố làm thuê,
Ô sin, bốc vác, bưng bê, dọn nhà.
       Ly quê đến những miền xa,
Cố làm để kiếm được ra đồng tiền.
       Tiền, vàng là Phật, là Tiên,
Có tiền đời đổi thay liền ngay thôi.
       Nghề nông có đã ngàn đời,
Mai ngày còn có bao người dám theo?

                  8/12/2016

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

              NGÀY LỄ TÌNH YÊU

          Chào mừng ngày lễ tình yêu,
Ai không mong được tặng nhiều hoa tươi?
         Tình yêu làm đẹp nụ cười,
Cho ai mơ mộng, mắt ngời long lanh.
          Bao đời hai tiếng em-anh,
Đã thành nhạc họa, đã thành thơ ca.
         Tình yêu đâu kể trẻ già,
Đã yêu đều khiến người ta say tình.
         Như là duyên nợ ba sinh,
Người yêu mơ tưởng bóng hình của nhau.
         Tóc xanh hay đã bạc mầu,
Đã yêu đều thuở ban đầu say mê.
         Ai không mong vẹn lời thề,
Trăm năm hạnh phúc, đi về có nhau.
        Tình yêu muôn sắc, muôn màu,
Đẹp thay ai đã hát câu chung tình.
        Bao nhiêu cô gái đẹp xinh,
Đang mơ hoàng tử tặng mình hoa tươi!!!

                               13/2/2017 

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2017

NGHỀ
Là nhà thơ tâm hồn mộng mơ.
Sàng lọc ý đời thành tiếng hát.
Bài thơ hay được đem phổ nhạc.
Thành lời ca vang mãi muôn đời.
Là bác học thường sống khác người.
Suốt ngày đêm trầm tư, suy nghĩ.
Những phát minh mang tầm thế kỷ.
Xây cuộc đời ngày một văn minh.
Là nhà buôn sống rất tài tình. 
Nắm vững mọi nguồn hàng, giá cả.
Biết thời cơ nâng cao hoặc hạ.
Cho đồng tiền nảy nở, sinh sôi.
Ta là người dân dã thường thôi.
Vẫn phải làm ăn và suy nghĩ.
Mỗi người có mẩu con giá trị.
Của nhà thơ, bác học, nhà buôn.
1/1985


                 LINH TINH

Ở trên đời những thứ linh tinh,
Để lên bàn thờ thành thần linh.
Đầu mùa xuân dân làng mở hội,
Người đứng xem đỏ mặt, thất kinh.
Nhưng nhân loại nếu không làm thế,
Thì đâu còn thế giới văn minh,
Ai về huyện Lâm Thao, Phú Thọ,
Mà xem phong tục lạ dân mình.

                        12/2/2017
                 TỰ BẠCH

Vốn là người quê ở Hải Dương,
Đói nghèo nên phải sống tha phương.
Da đen, mắt sáng, hồn mơ mộng,
Không có tài năng, chẳng sở trường.
Làm thơ, ngoại ngữ đều tập tọe,
Đánh giá chung ở mức bình thường.
Vào xóm Tri Ân, mong học hỏi,
Góp một giọng thơ với muôn phương.

                      13/2/2017

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017

           MỘT CON NGƯỜI

Ở miền tây xa Đồng Tháp Mười,
Đã về đây sống một con người.
Cụ Sinh Sắc về đây dạy học,
Bốc thuốc cứu dân, tâm sáng ngời.
Cơm rau, áo vải cùng năm tháng,
Ung dung giữa gió bụi cuộc đời.
Bác thăm cha, khi xa tổ quốc,
Cố nén lòng, không để lệ rơi.

                       26/11/2016
           BÂNG KHUÂNG
    
     Nghe tin em phải đi xa,
Bâng khuâng còn lại trong ta nỗi buồn.
     Ước gì có phép thần thông,
Đưa em đi hết dặm trường sơn khê.
     Cùng nhau chưa vẹn lời thề,
Biết bao giờ lại được về bên nhau.

                   7/1982
                   QUAN HỌ
    
        Câu Quan Họ tự ngày xưa,
Nghe chị Hai hát bây giờ vẫn hay.
        Nón quai thao chị cầm tay,
Mời trầu cánh phượng càng say lòng người.
        “ Đừng về, người ở, người ơi…”
Lời ca lưu luyến đất trời lắng nghe.
        Một vùng Kinh Bắc làng quê,
Câu ca Quan Họ say mê bao đời.
        Hội Lim nay đã mở rồi,
Lời ca như gọi đất trời vào xuân.
       Câu thơ ai khéo gieo vần,
Để cho thế giới xa gần lắng nghe.
       Hội Lim người hát say mê,
Đã thành di sản truyền về mai sau.
       Êm êm một khúc sông Cầu,
Mà nghe Quan Họ thẳm sâu nghĩa tình.
       Đẹp sao đất nước Việt mình,
Làng quê yên ả, thanh bình ngàn năm.

                    11/2/2017

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

                 SAY

Đã bao lần thề không uống rượu,
Ngồi vào mâm, lại nốc ào ào.
Chỉ đến khi rượu vào say xỉn,
Mới biết mình tuổi đã quá cao.

Chỉ khi mình đã bị nốc ao(knock out)*,
Mới biết rượu vô cùng có hại.
Người nghiện rượu ngây ngây, dại dại.
Nước Việt mình bia, rượu như sông.

Trên sườn non thiếu phụ người Hmông,
Đang cố dìu chồng say về bản,
Đường dốc ngược nhà còn xa lắm,
Chắc đêm nay ngủ lại giữa rừng.

Ở nông thôn sau tiệc tưng bừng,
Ông chồng say về nhà đánh vợ.
Hạnh phúc gia đình dần tan vỡ,
Khổ thân lũ trẻ nhỏ bơ vơ.

Nhiều người trong trạng thái say sưa,
Vẫn ngồi vào ô tô, xe máy.
Rồi phóng xe như điên, như dại,
Có khi bay lên thẳng thiên đường.

Gây ra bao tai nạn giao thông,
Tốn không biết bao nhiêu tiền, của.
Những người say có bao giờ nhớ,
“Nhanh một giây – Chậm cả cuộc đời”.

Nhà nước nên cấm rượu đi thôi.
Để lão già không còn rượu uống.
Lão có thề - “Cá trê chui ống”,
Cứ tiệc vui, lão lại say mèm.

                16/10/2016
               KHỞI NGHIỆP

         Phong trào khởi nghiệp nước nhà,
Là mong đất nước vượt qua đói nghèo.
         Lớp thanh niên đặt mục tiêu,
Quyết tâm khởi nghiệp dù nhiều khó khăn.
         Nhiều người tốt nghiệp cử nhân,
Về quê lập nghiệp nông dân làm giàu.
         Trồng hoa, nuôi cá, trồng rau,
Mà thu nhập được cả đâu tỷ đồng.
        Làm giàu có rất nhiều đường,
Điều quan trọng có thị trường đầu ra!
       Đích thân thủ tướng nước ta,
Tuyên truyền khởi nghiệp thành ra phong trào.
       Làm ra của cải dồi dào,
Làm cho đất nước mạnh giàu vươn lên.  
       Dựng xây nước Việt vững bền,
Sánh vai cường quốc khắp trên toàn cầu.

                 10/2/2017   

Thứ Tư, 8 tháng 2, 2017

       NÔNG DÂN SÁNG CHẾ

Anh Phạm Văn Hát ở Hải Dương,
Là người nông dân rất bình thường.
Nhưng những phát minh và sáng chế,
Hàng bán ra khắp cả bốn phương.
Thế giới phải cúi đầu bái phục,
Máy của anh chinh phục thị trường.
Giúp nhà nông không còn vất vả,
Anh góp phần xây dựng quê hương.

                         9/2/2017
GẠC MA
                          
                                 Gạc Ma bãi đá giữa trùng dương,
                                 Của Trường Sa, biển đảo quê hương.
                                  Mười bố, tháng ba, năm tám tám,(14/3/1988)
                                  Có sáu tư chiến sĩ anh hùng,
                                  Đã kết thành vòng tròn bất tử.
                                  Nắm tay nhau giữ đảo đến cùng.
                                  Máu các anh viết lời lịch sử,
                                  Kẻ thù đang xâm chiếm biển đông.

                                                 24/3/2016    
                         HOA TRỜI

         Ngồi buồn ngắm những đám mây,
Cứ trôi lơ lửng liệng bay giữa trời.
         Bỗng nhiên một đóa hồng tươi,
Do mây tụ đẹp tuyệt vời như tranh.
         Không tin nổi, trước mắt mình,
Ngàn năm ai có duyên lành, xem hoa!
        Trăm năm trong cuộc đời ta,
Cứ mơ mộng mãi vẫn là ước mơ!

               2/12/2016 
             ĐỐT TIỀN

Đền bà Chúa kho ở Bắc Ninh,
Xưa bà giữ kho cho triều đình.
Dân khắp bốn phương về cầu, cúng,
Mong cuộc đời giàu có, hiển vinh.
Mang tiền thật đi mua tiền giả,
Đốt thành than để tỏ lòng thành.
Đốt tiền ngày tính trên chục tỷ,
Xót xa thay cuồng tín dân mình!!!

                   6/2/2017 

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

                BÓNG

        Con đi học, vợ xa nhà,
Chỉ còn ta với riêng ta một mình.
        Đêm về ánh điện lung linh,
Giật mình thấy một bóng hình theo ta.
        Kinh hoàng cứ nghĩ là ma,
Khi bình tĩnh lại hóa ra bóng mình.
        Trăm năm trong cuộc nhân sinh,
Con người sống với gia đình vẫn hơn.
        Một mình thôi, thật cô đơn.
                        5/2/2017


MỘT MÌNH
Nửa đêm thao thức một mình,
Lắng nghe nhịp sống yên bình làng quê.
Bóng trăng chênh chếch bên hè,
Cô đơn sau đám mây che thẹn thùng.
Trời đêm sâu thẳm, mịt mùng,
Muốn lên vũ trụ mà không phi thuyền.
Làng quê không một ánh đèn,
Chìm vào giấc ngủ bình yên ngàn đời.
Tiếng gà gáy gọi mặt trời,
Cầm canh giữ nhịp cho người thời gian. 
Cô đơn suy nghĩ miên man,
Nghĩ thân mình đã nát tan vào trời,
Muốn bay đi khắp muôn nơi,
Có ai cũng thức, hay tôi một mình?
21-11-2016


Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2017

             NHÀ TÔI

Nhà của tôi ngay ở mặt đường,
Thành phố nghèo thì vẫn phố phường.
Mấy ngày tết ầm ầm xe chạy,
Người đi, về từ khắp muôn phương.
Ai cũng muốn được ra mặt phố.
Lợi ích đâu? Chỉ khổ bụi vương.
Nay lại mong ở trên đồi vắng,
Để bốn mùa cây trái ngát hương.

                    25/1/2017
               TIẾN SĨ GIẤY

Có ở đâu như đất nước này?
Tiến sĩ nhiều như muỗi, ruồi bay!
Tiến sĩ gì cứ ngồi gặm bút.
Chờ người đi qua, để đẽo cày.*
Bao nông dân chưa qua tiểu học,
Sáng chế, phát minh được dùng ngay.
Tiến sĩ đâu? Hãy ra giúp nước,
Đừng để nước mình mãi ăn vay!!!
                   17/11/2016
Truyện xưa: Đẽo cày giữa đường.

         Ai nói thế nào là vội làm theo.
                LỄ HỘI TỊCH ĐIỀN

          Hà Nam mở hội tịch điền,
Nhớ ơn, tôn kính vua hiền ngày xưa.
          Lo cho trăm họ ấm no,
Vua nêu gương sáng cày, bừa đầu xuân.
         Tin vui bay khắp xa gần,
Nhà vua cày được bạc, vàng giàu to!
         Noi theo đức sáng nhà vua,
Dân mình cấy lúa chiêm, mùa xanh tươi.
        Ruộng đồng lúa tốt bời bời,
Người dân cả nước khắp nơi được mùa.
        Nhà nhà, trăm họ ấm no,
Quốc gia tích trữ đầy kho thóc vàng.

       Chủ tịch nước: Trần Đại Quang,
Năm nay về tỉnh Hà Nam tịch điền.
       Mong nền nông nghiệp đi lên,
Nông dân khắp cả mọi miền ấm no.
       Ngày nay và cả ngàn xưa,
Nước ta có những ông vua đi cày.
                     5/2/2017


           

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017

               MỪNG THỌ

Hôm nay mừng thọ bác bẩy mươi,
Xuân còn phơi phới, vẫn tươi cười.
Mắt còn tinh, không cần đeo kính.
Gân cốt còn săn, sức hơn người.
Cháu, con gần xa về đông đủ,
Kính trọng ông, cha đức sáng ngời.
Bác đã trở thành cây đại thụ,
Sống mãi trăm năm với đất, trời.
                   2/2/2017


            VUA ĐI CÀY

Có ở đâu trên thế giới này?
Đã làm vua mà vẫn đi cày.
Như vua Đinh hàng ngàn năm trước,
Tài khuyến nông hơn cả ngày nay.
Đất nước mình hoa thơm, trái ngọt,
Nông nghiệp tương lai cất cánh bay.
Lễ xuống đồng là phong tục đẹp,
Vua đi cày truyền đến ngày nay.

              2/2/2017
               ĐÁNH CỜ

        Bàn cờ tướng được bày ra,
Xung quanh ngồi mấy ông già trầm ngâm.
        Lâu, lâu làm tướng một lần,
Sao cho danh xứng tướng quân đại tài.
        Ra quân diễu võ, dương oai,
Tiến công, phòng thủ chọn bài điều quân.
        Chiến tranh tâm lý cũng cần, 
Làm cho địch thủ tinh thần hoang mang.
        Trận tiền tốt đứng hàng ngang,
Tiên phong đợi lệnh sẵn sàng qua sông.
        Pháo, xe, mã đánh hợp đồng,
Vây thành, chiếu tướng, tấn công không ngừng.
        Đến khi tướng giặc đường cùng,
Phải giương cờ trắng xin hàng mới thôi.
        Đánh cờ cũng phải biết thời,
Điều quan trọng phải biết người, biết ta.
        Gặp tay địch thủ tài ba,
Tốt hơn phòng thủ giữ nhà là hơn.
        Giặc lơ là mới phản đòn,
Tung ra những miếng tấn công bất ngờ.
        Nếu mà địch cũng không thua,
Thì ta kiếm được trận hòa cũng hay.
        Ván cờ dài đến cả ngày,
Người chơi như thể cũng say vì cờ.
        Cờ thì có tự ngàn xưa,
Còn truyền đến tận bây giờ tài thay.
        Nước ta tổ chức thi tài,
Vòng thi dài mấy chục ngày mới xong.
        Chon ra được những anh hùng,
Là những kỳ thủ vô cùng thông minh.
        Chơi cờ sao thật tài tình,
Chiến tranh, rồi lại hòa bình được ngay…

                       3/2/2017 

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

                QUI LUẬT

       Con người ai cũng sợ già,
Cứ mong khỏe, đẹp như là thanh niên.
       Người ta tốn rất nhiều tiền,
Chỉ mong sống được dài thêm tuổi già.
       Chị em phụ nữ gần xa,
Cứ vào mỹ viện làm da trắng hồng.
       Làm người đẹp trước mắt chồng,
Mong thành người mẫu vô cùng đẹp xinh.
       Hành tinh, thế thái, nhân tình,
Vẫn theo qui luật tử, sinh muôn đời.
       Dù ai chạy chữa khắp nơi,
Thì thôi đến cuối đời người – thành ma!
       Cuộc đời đã sinh ra ta,
Còn ngày nào sống thì ta cứ cười!
       Ai, ai cứ sống trên đời,
Hỏi rằng hậu thế con người ở đâu?

                        5/12/2016 
            QUÊ NGOẠI

Mật Sơn quê ngoại của tôi ơi.
Làng quê xưa nằm ở ven đồi.
Tuổi ấu thơ tôi về thăm ngoại,
Những nhà tranh, tường đất tả tơi.
Nay Mật Sơn đẹp như tranh vẽ.
Những nhà cao vươn tới lưng trời.
Bao khách sạn, nhà hàng mời gọi.
Phố quê nay vương vấn bao người.

                      13/3/2016

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

               TỤC THỜ MẪU

         Tục thờ mẫu ở Việt Nam,
Lưu truyền đã có hàng ngàn năm qua.
         Trăm năm một kiếp đời ta,
Ta đều có mẹ sinh ra làm người.
         Thượng Thiên* sinh hạ bầu trời,
Thượng Ngàn* mẹ của muôn loài, khắp nơi.
         Mẫu Thoải*(Thủy) sinh nước cho đời,
Âu Cơ mẹ của muôn người Việt Nam.
        Năm mươi con mẹ lên ngàn,
Lập lên nước mẹ Văn Lang hùng cường.
        Ngàn năm hùng cứ một phương,
Xây lên tổ quốc, quê hương dân mình.
       Bao đời chiến đấu, hy sinh,
Giữ cho đất nước hòa bình, yên vui.
        Đền thờ Mẫu ở khắp nơi.
Miền nam, miền bắc, ngược, xuôi đều thờ.
        Từ khi ta tuổi ấu thơ,
Đã nghe tiếng mẹ hời ru ấm lòng.
       Những năm đánh Mỹ kiên cường,
Có bao bà mẹ anh hùng nêu gương.
       Người đi viễn xứ tha hương,
Lòng đau quặn nỗi nhớ thương quê nhà.
       Đâu trên thế giới gần, xa,
Có tục thờ cúng ông, bà, tổ tiên?.
       Còn thờ cả mẹ thiên nhiên,
Như quê hương đất mẹ hiền Việt Nam.
       Nước mình trải bốn ngàn năm,
Vẫn còn truyền thống xa xăm ngàn đời.

                  12/12/2016 
              VỢ VẮNG NHÀ

       Cuối năm vợ bận về quê,
Để ta với những bộn bề âu lo.
      Thôi thì việc nhỏ, việc to,
Bao nhiêu là việc cứ bò cả ra.
      Đến khi tạm ổn việc nhà,
Nghe đài thông báo cũng là hết năm.
      Vội vàng sửa soạn một mâm,
Giao thừa để cúng thánh thần tổ tiên.
      Một mình cứ cuống cả lên,
Bao nhiêu là việc không tên cần làm.
      Bấy giờ mình mới hiểu rằng,
Vai trò người vợ tháng năm bên mình.
      Luôn luôn làm việc tận tình,
Lo toan mọi việc gia đình êm xuôi.
      Về nhanh đi nhé vợ ơi.
Để ta cùng với mọi người đón xuân.
                        31/1/2017


                  Ở RỪNG

        Bạn tôi sống ở giữa rừng,
Một ngôi nhà nhỏ ở lưng chừng đồi.
        Ban ngày tràn ngập nắng trời,
Gió ngàn lồng lộng khắp nơi thổi về.
       Đêm, đêm trăng sáng sân, hè,
Tiếng chim gọi bạn hót nghe rộn ràng.
       Bốn mùa hoa nở dâng hương,
Ở rừng không khí chẳng vương bụi đời.
       Mênh mông rừng, núi, bầu trời,
Dọc, ngang phóng khoáng một người tự do.
       Cuộc đời sống đẹp như thơ,
Như bao hy vọng, ước mơ giữa đời.
       Bạn tôi có chút buồn thôi,
Chưa có người đẹp kết đôi cùng chàng.
       Để cùng xây đắp mộng vàng,
Cuộc đời tươi đẹp lại càng nên thơ!

                          1/2/2017