Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

MỘT MÌNH
Nửa đêm thao thức một mình,
Lắng nghe nhịp sống yên bình làng quê.
Bóng trăng chênh chếch bên hè,
Cô đơn sau đám mây che thẹn thùng.
Trời đêm sâu thẳm, mịt mùng,
Muốn lên vũ trụ mà không phi thuyền.
Làng quê không một ánh đèn,
Chìm vào giấc ngủ bình yên ngàn đời.
Tiếng gà gáy gọi mặt trời,
Cầm canh giữ nhịp cho người thời gian. 
Cô đơn suy nghĩ miên man,
Nghĩ thân mình đã nát tan vào trời,
Muốn bay đi khắp muôn nơi,
Có ai cũng thức, hay tôi một mình?
21-11-2016


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét