Ở RỪNG
Bạn tôi sống ở
giữa rừng,
Một ngôi nhà nhỏ ở lưng chừng đồi.
Ban ngày tràn
ngập nắng trời,
Gió ngàn lồng lộng khắp nơi thổi về.
Đêm, đêm trăng
sáng sân, hè,
Tiếng chim gọi bạn hót nghe rộn ràng.
Bốn mùa hoa nở dâng
hương,
Ở rừng không khí chẳng vương bụi đời.
Mênh mông rừng,
núi, bầu trời,
Dọc, ngang phóng khoáng một người tự do.
Cuộc đời sống
đẹp như thơ,
Như bao hy vọng, ước mơ giữa đời.
Bạn tôi có chút
buồn thôi,
Chưa có người đẹp kết đôi cùng chàng.
Để cùng xây đắp
mộng vàng,
Cuộc đời tươi đẹp lại càng nên thơ!
1/2/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét