NGƯỜI DƯNG
Em, anh khác mẹ, khác cha,
Mỗi người
một tỉnh rõ là người dưng.
Có khi em ở miền Trung,
Anh thì
người Bắc muôn trùng cách xa.
Trời xe duyên kiếp đôi ta,
Thành
chồng, thành vợ một nhà sống chung.
Giờ thì không phải người dưng,
Bao nhiêu
công việc ta cùng phải lo.
Thỏa bao tháng đợi, năm chờ,
Chung xây
hạnh phúc, giấc mơ gia đình.
Vợ chồng là ngĩa, là tình,
Đường đời
muôn dặm chúng mình sánh đôi.
Cũng thêm bao việc trên đời,
Thêm cha,
thêm mẹ, mỗi người thêm hai.
Dẫu đời còn lắm chông, gai,
Trăm năm là
dặm đường dài mênh mông.
Yêu nhau, thuận vợ, thuận chồng,
Đường xa
muôn dặm cũng không ngại gì.
Lạ kỳ tình nghĩa phu thê,
Người dưng
sao bỗng tìm về sống chung!!!
12/5/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét