KHỔNG
MINH
Khổng Minh xưa ở lều tranh,
Không màng
tiền bạc, công danh trên đời.
Ba lần Lưu Bị đến mời,
Quân sư,
mong ước có người tài ba.
Nể tình phải bước chân ra,
Lập lên nhà
nước cho nhà họ Lưu.
Dù rằng mưu lược tài cao,
Đã là số
phận làm sao chống trời?
Trung Nguyên đánh Ngụy nửa vời,
Chưa thành
nghiệp lớn, qua đời còn đâu!
Để cho người ở kiếp sau,
Tiếc thương
vị tướng tài cao trên đời.
Nước Tàu phía bắc ta thôi,
Chiến
tranh, loạn lạc bao thời lưu linh.
6/5/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét