NGƯỜI
GIÀ
Người ta khi
đến tuổi già,
Thôi thì bệnh tật phát ra thật nhiều.
Dò đi từng
bước liêu xiêu,
Ngả nghiêng đi dưới nắng chiều hoàng hôn.
Người già
thường sống cô đơn,
Nghĩ nhiều thành những nỗi buồn vẩn vơ.
Nhớ từ khi hãy
trẻ thơ,
Lại khi trai trẻ, ước mơ cháy lòng.
Bây giờ gậy đỡ
lưng còng,
Giống như dấu hỏi(?) non sông đất trời.
Ai sinh ra
kiếp con người?
Để bơ vơ giữa cuộc đời mênh mông.
Đời người có
có, không không,
Có người nào thoát được vòng trần ai?
Hỏi xem đời
ngắn hay dài?
8/5/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét