ỐM
Mấy ngày ốm liệt giường.
Hồn siêu lạc bốn phương.
Nằm rên ôm mối hân,
Sốt nóng, rét thất thường.
Ngày, ngày đời mòn mỏi.
Gày, thân hình dơ xương.
Hỏi cuộc đời sao thế?
Đày ta trong cảnh thê lương!
Ngậm ngùi thương thân mình lưu lạc.
Cuộc đời thay đổi khôn lường.
Nửa đêm còn thao thức,
Lòng chạnh nhớ quê hương.
Một làng quê Việt Nam bình dị,
Mà lòng ta yêu thương mênh mông.
Ấm áp mái
tranh, nho nhỏ,
Mẹ cha ta
mang nặng yêu thương.
Đưa con từ
bát cơm, chén thuốc.
Ơn mẹ cha
như núi Thái Sơn.
Nay xa quê
một thân đơn độc,
Nhớ quê
hương da diết đêm trường.
Cứ ước mơ
được về quê mẹ.
Thương thân
mấy ngày ốm liệt giường.
1969
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét