VÔ TÌNH
Ngồi buồn em
khóc một mình,
Đến làn gió cũng vô tình lướt qua.
Không thèm an
ủi người ta,
Lại còn trêu chọc, cứ xoa má hoài.
Còn làm tung
mái tóc dài,
Đang buồn nẫu ruột, còn nài làm quyen.
Em xinh, em đẹp, tươi duyên,
Sao anh chỉ
bước qua bên mỉm cười?
Đừng vô tình thế anh ơi!
Người mà em
định trọn đời yêu thương!...
Tháng 6/1986
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét