TRÒ CHƠI
DÂN GIAN
Nhớ về năm,
tháng tuổi thơ,
Ngày xưa chỉ có những trò dân gian.
Cùng bạn chơi ô
ăn quan,
Sỏi thôi, ai cũng muốn …ăn thật nhiều.
Theo anh đi
thả sáo diều,
Làng quê vi vút những chiều bình yên.
Ngắm nhìn bạn gái đánh chuyền,
Chia hai bè để
đánh khăng,
Bên thua phải cõng, cười vang góc trời.
Tập cà kheo để
đi chơi,
Bao lần ngã lộn, quen rồi càng mê.
Chơi trò bịt
mắt bắt dê,
Chạy quanh, chạy quẩn biết về nơi đâu?
Chia quân, dàn
trận đánh nhau,
Nhớ Đinh Bộ Lĩnh, cây lau dựng cờ.
Những trò chơi
của ngày xưa,
Cái thời hiện đại bây giờ thấy đâu!
Ngày, ngày trẻ
nhỏ rủ nhau,
Chui vào quán Nét vùi đầu chơi gêm(game).
Tiêu tốn không
biết bao tiền,
Nghiện chơi bỏ học, làm phiền mẹ cha.
Sao không tìm
những tinh hoa,
Trò chơi dân tộc trải qua ngàn đời.
Để đàn em nhỏ vui chơi,
Không độc
hại, lại khỏe người, sao không?
22/10/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét