TÌNH XƯA

Tôi và người ấy, người xưa,
Dù xa xôi mặt, chẳng thưa
thớt lòng.
Nàng thì lựa lúc vắng chồng,
Còn tôi chọn lúc vợ không ở
nhà.
Thế là ta gọi người xa,
Chuyện nhà, chuyện xóm, bao
la chuyện đời.
Trời không cho được thành đôi,
Để tôi được sống bên người
tôi yêu.
Tôi đành về bến cô liêu,
Để cho nỗi nhớ, trăm chiều
vấn vương.
Nàng đang hạnh phúc đời thường,
Người ơi có nhớ tôi không ,
hỡi nàng?
Kiếp này duyên đã lỡ làng,
Không cùng qua chuyến đò
ngang cuộc đời.
Tình xưa thành cổ tích rồi,
Vẫn vương vấn mãi tim người:
tình yêu.
4/12/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét