CHUYỆN XƯA
Tuổi già lẩn thẩn, dở hơi,
Ngồi buồn nhớ lại cái thời xa
xưa.
Nàng thì xinh đẹp, duyên ưa,
Thầm yêu, trộm nhớ mình chưa
ngỏ lời.
Nào ngờ đã vội chia phôi,
Anh đi góc biển, chân trời
chia xa.
Nàng thì như một bông hoa,
Bao chàng săn đón người ta
lấy chồng.
Rất nhanh con bế, con bồng,
Đảm đang gánh vác, trời không
phụ người.
Em thành bà chủ giữa đời,
Còn anh vẫn bốn phương trời
long đong.
Nợ đời trả mãi chưa xong,
Nào ngờ lại phải đèo bòng
tình, thơ.
Kiếp này chưa được như mơ,
Hẹn em ta sẽ đợi chờ kiếp sau.
Nếu trời lại để gặp nhau,
Ta không để mối tình đầu dở
dang.
Kiếp này duyên đã lỡ làng,
Kiếp sau anh sẽ đón nàng về
dinh.
Người già lẩn thẩn, tự tình,
Chuyện xưa mình kể cho
mình…tự nghe…
28/11/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét