CÔ BÉ NHÀ BÊN
Ngày xưa cô bé nhà bên,
Như là ngang tuổi, lớn lên
cùng thời.
Mắt em đen láy, sáng ngời,
Cứ hay nhìn trộm mặt tôi,
cười cườì.
Em bày ra những trò chơi,
Cứ làm nũng nịu, bắt ngồi
cùng em.
Khi chơi đánh chắt, đánh chuyền,
Em chơi rất giỏi, thường lên
bàn mười.
Tôi thì chập chững tập chơi,
Quả chuyền lên, xuống là rơi
xuống sàn.
Em cười chiến thắng giòn tan,
Tôi thua đau cả chục lần
chẳng oan.
Đến khi chơi ô ăn quan,
Tôi đành láu cá ăn gian thắng
nàng.
Em ngồi khóc thét la làng,
Coi mấy hòn sỏi hơn vàng khổ
không!
Có khi hai đứa tồng ngồng,
Thi nhau chạy thẳng ra đồng
mò cua.
Quanh làng chỉ có hoa mua,
Kết vòng hoa dại tôi đưa tặng
nàng.
Đợi mùa mua chín bên đàng,
Mời bọn con nít-họ hàng đón
dâu.
Đến nay bạc trắng mái đầu,
Nhớ thời con nít…còn đâu mà
tìm…
13/11/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét