CỐ
HƯƠNG
Nghe đâu xa
tít xứ Đoài,
Quê hương cụ tổ tận ngoài Sơn Tây.
Vượt qua hơn
một trăm cây,
Vợ chồng cụ tổ về đây làng Tường.
Khai hoang làm
ruộng, làm nương,
Quyết tâm xây dựng quê hương mạnh giàu.
Thời gian kể
cũng chưa lâu,
Mà dòng họ Nguyễn chiếm đâu nửa làng.
Suy ra câu
chuyện nhân gian,
Con người sinh sản lan tràn khắp nơi.
Đâu trong vũ
trụ xa xôi,
Có nơi nào để con người ở không?
Cháu con tìm
lại cố hương,
Mà lòng lưu luyến, yêu thương thật nhiều.
Về thăm làng
cổ Tường Phiêu,
Bâng khuâng, hoài cổ một chiều Tích Giang*.
Trăm năm mờ bụi
thời gian,
Khác gì đi vớt trăng vàng dưới sông.
Cuộc đời có có,
không không,
Chỉ còn đây một tấm lòng cháu, con.
29/6/2017
*Tích Giang: Một xã thuộc huyện Phúc Thọ, Hà nội
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét