CHA TÔI
Cha tôi sớm vội đi xa,
Quá lâu, hình bóng nhạt nhòa
trong tôi.
Mới đâu tròn tuổi sáu mươi(60),
Cha tôi đã vội về trời đau
thương.
Biết rằng sinh, tử lẽ thường,
Mà con vẫn quá đau lòng cha
ơi!
Cha tôi vất vả cả đời,
Cày sâu, cuốc bẫm kiếp người
nông dân.
Có khi làm chẳng được ăn,
Chiêm khê, mùa thối khó khăn
vô cùng.
Lại khi đông quá lạnh lùng,
Bỗng dưng bão tố mịt mùng mưa
rơi.
Bao nhiêu công sức cả đời,
Thiên tai ập xuống, ông trời
cướp không!
Những năm Pháp chiếm quê hương,
Nhà tan, người chết, đau
thương ngút trời.
Cha còn chịu khổ hơn người,
Giặc thù bắt được cha tôi đọa
đày.
Nỗi đau đeo mãi sau này,
Khi trời giở chứng, đau ngày
đau đêm.
Những năm chống Mỹ liên miên,
Giặc leo thang cả hai miền
chiến tranh.
Nước nhà chưa được hòa bình,
Mắc vào bạo bệnh cha thành
người xưa.
Suốt đời vất vả cày, bừa,
Quanh năm đội nắng, dầm mưa
giữa trời.
Nếu mà cha được luân hồi,
Mong cha không phải làm người
nông dân.
Không còn lo mặc, lo ăn,
Để cha được sống an nhàn,
thảnh thơi.
Cha tôi đâu đó trên trời,
Có nghe con gọi những lời
thân thương…
11/3/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét