NHỚ!!!
Ngồi buồn lại
nhớ ngày xưa,
Em thì mười tám, anh vừa hai mươi.
Tuổi xuân phơi
phới, sáng ngời,
Em cười-ánh sáng mặt trời bừng lên.
Đẹp xinh, nhí
nhảnh, tự nhiên,
Em như cánh bướm đến bên tôi ngồi.
Dân làng cứ bảo đẹp đôi,
Tôi mơ-chồng vợ suốt đời bên nhau.
Ngờ đâu-tôi có
ngờ đâu,
Em theo tiếng gọi sang giàu bỏ tôi.
Thôi thì
thôi-thế thì thôi,
Mình tôi ôm mộng cứ ngồi mộng mơ.
Buồn tình đành
gửi vào thơ,
Nhưng thời gian có đợi chờ ai đâu.
Đời người đau
mối tình đầu,
Người ơi! Nếu có nhớ nhau thì về.
Mừng ai giữ
vẹn lời thề,
Trăm năm hạnh phúc đề huề có nhau.
18/3/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét