MỘT
MÌNH
Tuổi già mà ở một mình,
Bỗng tôi lại nhớ gia đình quá thôi.
Tôi ngồi uống rượu với tôi,
Tự nhiên lòng thấy đơn côi vô cùng.
Đêm đông giá rét, lạnh lùng,
Bầu trời, vũ trụ mịt mùng, tối đen.
Một mình ở mãi chẳng quen,
Thế gian vì thế mới nên gia đình.
4/1/2018
Bỗng tôi lại nhớ gia đình quá thôi.
Tôi ngồi uống rượu với tôi,
Tự nhiên lòng thấy đơn côi vô cùng.
Đêm đông giá rét, lạnh lùng,
Bầu trời, vũ trụ mịt mùng, tối đen.
Một mình ở mãi chẳng quen,
Thế gian vì thế mới nên gia đình.
4/1/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét