Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2019


         Bản Chất
Chạnh lòng khi nghĩ về người nông dân Việt Nam
Sinh từ mảnh đất quê nhà,
Đến già bản chất vẫn là nông dân.
Đã đi muôn dặm xa gần,
Nông dân vẫn có nhiều phần trong tôi.
Mẹ cha tần tảo cả đời,
Bữa ăn rau cháo mà thôi vẫn nghèo.
Cuộc đời nay đã khác nhiều,
Đồng tiền vẫn phải chi tiêu dè chừng.
Cả đời sống với núi rừng,
Bao nhiêu gian khổ đã từng trải qua.
Tối đâu thì đó là nhà,
Cơm rau, nước suối đói là vẫn ngon.
Nghiệp đời vo mãi chẳng tròn,
Đường đời nhiều việc vẫn còn phải lo.
Tuổi thơ đã khuất xa mờ,
Tình quê mãi chẳng bao giờ nhạt phai.
6/1/2918

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét