Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019


              LỜI RU
ru con 2
      Nhớ ngày xưa bé tí teo,
Mẹ ngồi trong mái tranh nghèo ru ta.
      Thiết tha, mộc mạc lời ca,
Suốt đời nhớ những chiều xa mơ màng:
    “ Bềnh bồng sông nước mênh mang,
Đò dọc người cấm, đò ngang cho chèo.
       Đố ai đốt cháy ao bèo,
Để ta gánh đá Đông Triều về ngâm.
      Bao giờ cho đá nảy mầm?
Cây sung ra nụ, cây cần nở hoa.
     Bao giờ trạch đẻ ngọn đa,
Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình.
     Bao giờ rau diếp làm đình,
Gỗ lim ăn ghém có tình đôi ta”.
     Nghe lời ru cũ thật ngoa,
Mà nay nhớ lại lòng ta bồi hồi.
     Mới hay cuộc sống con người,
Hư hư, thực thực giữa đời mênh mông…
                      4/5/2018


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét