HỒN VÀ XÁC
Hồn thường ở chín
tầng mây,
Chỉ còn phần xác ngây ngây ở đời.
Xung quanh ríu
rít nói, cười,
Ta còn phần xác – phần người biết chi!
Người ta có bảo ngu si,
Mình thôi –
phần xác, biết gì mà thưa.
Những nhà thi sĩ nửa mùa,
Cứ ngồi mơ
mộng làm thơ tặng đời.
Người ta cứ chế dở hơi,
Thì là cũng
đúng mình rồi, biết sao?
Riêng ta, ta vẫn tự hào,
Tìm ra mạch
sống ngọt ngào – là thơ!
Xây cho đời những ước mơ,
Làm họa mi hót giữa mưa cho đời.
Làm họa mi hót giữa mưa cho đời.
20/9/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét